“Khổ tâm ngộ đạo tám trăm năm, thôn đan phục dược vạn vạn số, nhất triêu công thành huyền chi tâm, mệnh chung nan đào tâm ma kiếp, ngô hận... hận...”
Cố An niệm một đoạn trong cuốn sách vô danh, mày nhíu chặt.
Sự oán hận của Huyền Thiên lão tổ như nhảy khỏi trang giấy, đó là sự oán hận đối với ông trời.
Hắn hận ông trời đã để hắn công thành Huyền Tâm cảnh, chưa kịp hưởng thụ đã sinh ra tâm ma.
Đọc xong, Cố An liên tưởng ngay đến giới hạn thọ mệnh.