Ông vuốt râu mỉm cười, dáng vẻ như đã nhìn thấu hồng trần, trên mặt không có chút lo lắng nào.
“Nhưng mà…”
“Không nhưng nhị gì hết, hãy nghe lời.”
Lý Nhai muốn nói lại thôi, vẻ mặt đầy khổ sở.
Thiên Khu đạo nhân cười hỏi: “Chẳng lẽ ngươi còn vướng bận ai sao?”