Trong hai con mắt của nàng phản chiếu một mảnh lá cây bay đến.
Ầm!
Lá cây xuyên thủng đầu lâu của nàng, máu bắn tung toé, nhuộm đỏ sườn núi, mà phiến lá cây kia một đường bay nhanh, chặt đứt từng cây cối, cuồn cuộn bụi đất bay lên, cuối cùng đâm vào trên một cành đại thụ.
Bịch! Bịch!
Thi thể Từ Như Dạ rơi xuống đất, thi thể Thiền Cơ cũng ngã xuống theo, ngay sau đó, trong rừng núi chỉ còn lại có tiếng gió thổi.