“Ta chuẩn bị rời đi, đa tạ ngươi đã ra tay.”
Ngoài Huyền Cốc, Khương Quỳnh nhìn Cố An, nghiêm túc nói.
Trong rừng núi cách đó không xa có mấy đệ tử Tụ Hoa Tông đang dưỡng thương, chờ Khương Quỳnh.
Cố An phất tay nói: “Muốn cảm ơn thì cảm ơn Cơ Tiêu Ngọc đi.”
Khương Quỳnh biết Cơ Tiêu Ngọc, nàng cũng biết vị Cơ Tiêu Ngọc này không phải là Cơ Tiêu Ngọc mà nàng biết.