Vạn năm trôi qua, Tiêu Trang quả thực đã sớm trở thành dĩ vãng, nay đã là Tiêu Thành, thế gia tu tiên mạnh nhất một phương, cho dù địa vị cao quý, hậu nhân Tiêu gia vẫn luôn ghi nhớ Tiêu Lan, trong từ đường còn lập tượng Tiêu Lan, để hậu thế tử tôn thờ phụng.
Tiêu Lan nhìn hậu nhân Tiêu gia đang kích động, liền nghĩ đến ca ca, tỷ tỷ của mình, vị du tiên mới thăng cấp này cũng không khỏi đỏ hoe mắt.
Tu vi của nàng rất cao, tuế nguyệt trôi qua so với người Tiêu gia còn lâu hơn, nhưng trên thực tế nàng trải qua quá ít gian nan, thêm vào đó tuyệt đại đa số thời gian trong đời đều bế quan, cho nên tính tình vẫn như thiếu nữ.
Cố An nhìn Tiêu Lan được hậu nhân vây quanh, trên mặt tràn đầy ý cười.
Kiếp trước Diệp Lan cũng từng mơ ước cảnh tượng như vậy, đáng tiếc, nàng không có người nhà còn sống, càng đừng nói tới hậu nhân.