Nghe vậy, Bạch Sinh do dự hỏi: "Ngươi là..."
Hắn và Cố An quen biết nhau chưa đầy một năm, nay đã qua không biết bao nhiêu xuân thu, hắn sớm đã quên Cố An, chỉ là đôi khi nhớ lại lần đầu tiên chứng kiến lực lượng tu tiên, hắn sẽ nghĩ tới việc bản thân có một vị cố hữu đã chết ở tòa thành đó.
"Ta là Cố An, Bạch huynh đệ, quên rồi sao? Ta đã cùng ngươi đi khoa khảo, còn dạy ngươi kiếm pháp." Cố An bất đắc dĩ cười nói.
Bạch Sinh nghe xong, cẩn thận hồi tưởng, mắt hắn nhanh chóng trợn to, hắn không hề nhẹ dạ tin Cố An, mà véo chính mình một cái, còn tưởng bản thân đã trúng ảo thuật của yêu quái.
Hành động của hắn khiến Thẩm Chân che miệng cười trộm.