Nghe An Tâm nói vậy, Thẩm Chân nhìn nàng thật sâu. Nàng chợt cảm thấy, An Tâm có lẽ sẽ là người đạt thành tựu cao nhất trong đám đệ tử này.
Sau khi ra ngoài trải sự đời, có mấy ai còn giữ được tâm chuyên tu?
An Tâm quay đầu nhìn Thẩm Chân, cười hỏi: “Thẩm tiền bối, còn người thì sao? Vì sao không ra ngoài?”
Tuy rằng cảnh giới của Thẩm Chân không tính là nổi bật, cũng không cùng các nàng so tài, nhưng có đạo bảo hộ thân, Thẩm Chân ra ngoài lịch luyện cũng sẽ không gặp chuyện.
Huống chi, sư phụ cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.