Hư không tăm tối, một dải mây tím lững lờ trôi trước vầng trăng sáng, trên mây có một vách đá dựng đứng, trên vách đá có một lão nhân bạch bào đang ngồi.
Lão ta tóc bạc phơ, khuôn mặt trẻ trung, sau đầu lơ lửng hai vầng hào quang, không ngừng biến ảo sắc màu, đẹp đẽ mà mộng ảo.
Lão ta mở mắt, bấm đốt ngón tay suy tính, vẻ mặt trở nên kỳ quái.
Lão ta bắt đầu không ngừng suy diễn, nhưng đáng tiếc dù suy diễn thế nào, cũng không thể giải được mối nghi hoặc trong lòng.
Một bóng hình chợt xuất hiện sau lưng, đây là một vị thiên thần mặc huyết giáp, khí thế đáng sợ, tóc trắng tung bay, trên trán có một đóa hoa máu làm ấn ký.