Cố An nhìn Lý Nha leo qua cửa sổ vào, bất lực nói: “Bảo bối gì có thể so được với bệ cửa sổ của ta?”
Lý Nha mặc một bộ thanh y, đi đến trước bàn, lấy từ thắt lưng ra một cái túi, đặt lên bàn, cười đắc ý: “Bảo bối này, ngươi chắc chắn sẽ thích.”
Cố An dùng thần thức thăm dò, chân mày nhíu lại, hỏi : “Sao lại là trùng?”
“Đây là Thái Cổ Thôn Kim Trùng, răng của nó có thể cắn đứt tất cả kim loại, khoáng thạch trên đời, nếu cho nó ăn linh khí thuộc tính kim, còn có thể giúp nó mạnh hơn, trong này có tất cả mười sáu con, một con mẫu trùng, dùng để canh giữ nhà cửa rất tốt, còn có thể giúp ngươi đào đất.” Lý Nha cười nói.
Cố An vừa nghe, lập tức có hứng thú, tò mò hỏi: “Thứ này làm sao nhận chủ?”