Si Cửu Tiêu mang theo An Hạo chạy trốn nhanh chóng. Họ bay qua hàng chục ngã rẽ trước khi đột ngột lao vào một cung điện rộng lớn. Chiều dài và chiều rộng của nơi này khó mà ước lượng được. Bên trong điện tối mờ, có những hàng cột đá sừng sững, trên đó treo đầy đèn dầu, phần lớn đã tắt ngấm.
Vừa bước vào đại điện, An Hạo đã cảm thấy một luồng gió lạnh lẽo ập vào mặt, khiến hắn không khỏi rùng mình.
Chưa kịp suy nghĩ gì thêm, một luồng sát khí đáng sợ đã ập đến từ phía sau.
Một dải khăn dài màu đỏ sẫm từ trong bóng tối lao ra, nhanh chóng lướt qua hai người họ, vòng ra phía trước và toan quấn chặt lấy họ.
Si Cửu Tiêu rút ra cây Thương Long, ném mạnh về phía trước. Tiếng rồng gầm vang dội, một con rồng vàng hiện ra, ánh kim chói lòa khắp cả cung điện.