Nhân Gian phong, trên đỉnh một ngọn núi.
Phục Thần Tú và Vĩnh Niên Đạo Quân đứng bên vách đá, nhìn bầu trời mà lặng im không nói.
“Sư phụ, vị Phù Đạo Kiếm Tôn kia đã đạt đến cảnh giới Tiên Đạo nào rồi?” Phục Thần Tú không nhịn được hỏi.
Vĩnh Niên Đạo Quân cười khổ: “Vi sư chỉ sống hơn ngươi vài năm, vi sư chỉ biết có Diệu Pháp Linh Tiên, còn ba cảnh giới phía trên, vi sư cũng chưa từng nghe qua.”
Phục Thần Tú cảm thán: “Khí thế của vị Thiên Ngoại Tà Ma kia dường như còn hơn cả Mạnh tiền bối, vậy mà vừa xuất hiện đã thành tro bụi, quả thật là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.”