“Ngươi có thể giữ nó lại, đợi đến khi thực lực đủ rồi tiếp nhận truyền thừa.”
Cố An chăm chú nhìn Lữ Tiên, nghiêm túc nói. Hắn sợ Lữ Tiên sẽ từ bỏ cơ duyên lớn nhất thuộc về mình.
Hiện tại mà nói, Tiên vị Thiên Đạo còn mạnh hơn cả Thánh Đình, Tiên Triều và thậm chí là cả những lĩnh vực diệt tuyệt. Là một phàm nhân, nếu Lữ Tiên bỏ lỡ nó thì sau này muốn tìm được cơ duyên lớn hơn, gần như là không thể.
Lữ Tiên đâu có giống hắn, có thể dựa vào cướp đoạt thọ mệnh để mạnh lên.
Lữ Tiên nhướng mày, nói: “Ý ngươi là gì, ngươi cho rằng ta không thể tự mình mạnh lên?”