Cố An cầm Vô Cực Kiếm Thư, đi đến chiếc ghế dựa mà mình thường ngồi.
Thấy hắn xuất hiện, Hứa Linh đang ngồi xếp bằng tu luyện bên cạnh khu vườn lập tức đứng dậy, hành lễ với hắn.
Lá gan của Thâm Hải Long Lý càng lớn hơn, dù sao hắn cũng đã quen thuộc với Cố An, hắn tiến lên, tò mò hỏi: “Vô Cực Kiếm Thư? Đây là sách gì?”
Cố An thuận miệng trả lời: “Cấm thư, đừng xem, mau đi tu luyện, đừng làm chậm trễ ta đọc sách.”
Thấy chủ nhân không còn vẻ hiền hòa như ngày thường, Thâm Hải Long Lý vội vã chuồn đi.