Giang Hạo cứ như vậy đứng trước mặt đám người tầm đạo.
Vị Hư tiền bối lúc này vẫn còn quỳ trên mặt đất, lão cảm thấy hổ thẹn không thôi.
Bao nhiêu năm cố gắng, đều đã trở thành một câu chuyện cười.
Giang Hạo không thấy đối phương trả lời, khẽ giơ tay lên đỡ người dậy.
Nhưng khi nhìn thấy Giang Hạo, Hư tiền bối lại cúi đầu lần nữa, không dám nhìn thẳng vào hắn: