CHƯƠNG 930. HỆ THỐNG TRỤC TRẶC?
Chương 930: Hệ thống trục trặc?
Hệ thống bị tinh thần phân liệt rồi à?
Sở Duyên nhìn một lát, màn ảnh màu lam trước mặt hắn trực tiếp hóa thành một đám kim quang.
Trong kim quang không ngừng run run, giống như rất không ổn định.
Sở Duyên không rõ tình hình căn bản không có biện pháp, chỉ có thể đứng đó quan sát tình hình.
…
Khi hệ thống của Sở Duyên xảy ra chuyện, thế giới bên ngoài phong vân bắt đầu khởi động, mây đen cuồn cuộn cuốn sạch mà đến.
Trên không đại lục Thiên Kiện gần như đều bị mây đen bao trùm, lôi đình vô tận lóe lên.
Ý chí của Thiên Đạo mới thức tỉnh mạnh mẽ vào lúc này, bộc phát ra uy thế vô thượng.
Cùng lúc đó, ý chí của Thiên Đạo cũ cũng trắng trợn xuất hiện.
Hai ý chí va chạm trên bầu trời, cả Thiên Địa đều run rẩy lên, giống như muốn sập xuống.
Vô số yêu tộc trên đại lục Thiên Kiện đứng dậy, không rõ chân tướng nhìn bầu trời.
Trong đó cầm đầu, rõ ràng là Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất.
Lúc này, vết thương trên người Đế Tuấn đã đỡ hơn nhiều, nhưng gương mặt lão ta vẫn hơi trắng xanh, đặc biệt là khi thấy dị tượng trên bầu trời, càng thêm trắng xanh vài phần.
“Chuyện này…”
Gương mặt Đế Tuấn rất khó coi.
“Huynh trưởng, đây là… Thiên Đạo mới cũ đối đầu…”
Giọng nói của Đông Hoàng Thái Nhất vô cùng áp lực.
Lão ta không sợ Thiên Đạo, nhưng trạng thái của lão ta hiện giờ, thực sự không được tốt lắm.
“Loại chiến đấu này, chúng ta không tham dự được, ta chỉ là ở trong cuộc đối kháng này, nhớ tới một kích thương tổn ta lúc trước.”
Đế Tuấn hít sâu một hơi, nói như vậy.
“Một kích thương tổn ngươi sao?”
Đông Hoàng Thái Nhất khẽ nhíu mày.
“Đúng vậy, một kích thương tổn ta, khí tức giống y như đúc khí tức của Thiên Đạo.”
Đế Tuấn nói lời thấm thía.
Nghe thấy những lời này, Đông Hoàng Thái Nhất sửng sốt một lát.
Chuyện này đại biểu cho cái gì?
Thương tổn của Đế Tuấn, rất có khả năng là Thiên Đạo đánh ra?
Hay là nói, là một người sánh ngang được với Thiên Đạo đánh ra công kích này?
Cấp Thiên Đạo?
Đông Hoàng Thái Nhất càng cảm thấy, thế giới này tồn tại một âm mưu vô cùng vĩ đại.
Hơn nữa lão ta cảm thấy, sự tồn tại của bọn họ, có lẽ chính là quân cờ.
Cái gì mà sống lại, đều không có tác dụng gì, vẫn không thể thoát khỏi làm quân cờ.
“Huynh trưởng, kế tiếp chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Đông Hoàng Thái Nhất hít sâu một hơi, hỏi.
“Đợi.”
Đôi mắt Đế Tuấn thâm trầm, môi khẽ mở, chậm rãi nói một chữ như vậy.
“Đợi sao?”
Đông Hoàng Thái Nhất hít sâu một hơi, cuối cùng chỉ có thể gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Hai người im lặng nhìn về phía bầu trời.
Trên bầu trời ý chí của Thiên Đạo vẫn đang tiếp tục tranh đấu.
Thiên Đạo cũ căn bản không phân ra một chút thắng bại, chỉ không ngừng giằng co.
Nếu có người cẩn thận nhìn kỹ, sẽ phát hiện tuy ý chí của Thiên Đạo mới cũ giằng co, nhưng hai ý chí này giống như đang tiến hành xung quanh vạn yêu cung.
Hai ý chí giống như đều muốn tiến vào vạn yêu cung, nhưng đây đó đều bị ngăn cản, căn bản không thể tiến vào.
…
Đồng thời, vạn yêu cung, thiên điện của yêu thánh.
Bên Sở Duyên vẫn đang hỗn loạn.
Quang đoàn trước mặt hắn không ngừng nhấp nháy.
Sau khi lăn qua lăn lại một lát, hóa thành hai quang mang khác nhau.
Hai quang mang đều là kim quang.
Hai quang mang vào lúc Sở Duyên không chú ý, xông vào trong ý chí của Sở Duyên.
Giống như muốn kéo Sở Duyên.
Đối với Sở Duyên mà nói, hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình giống như không ngừng bị xé rách.
Hai quang mang giống như đều muốn cướp mình, cướp một lát, giống như đều muốn trực tiếp xé mình thành hai nửa, mỗi người một nửa.
Khi Sở Duyên cảm thấy khó chịu, muốn phản kháng.
Một nửa quang mang kim sắc bùng nổ, trực tiếp kéo Sở Duyên đi, hóa thành quang mang chạy ra ngoài bầu trời.
Một nửa quang mang còn lại chuyển động tại chỗ rất lâu, sau đó lay động vài cái, biến thành bóng người mơ hồ.
Bóng người này giống Sở Duyên y như đúc, nhưng trên người có tà khí.
“Kể từ hôm nay, ta là Nguyên Sơ, yêu thánh thời đại cũ.”
Bóng người này đứng dậy, quay mặt về phía bầu trời, chậm rãi nói một câu…
…
Trên không đại lục Thiên Kiện, ý chí của Thiên Đạo cũ mới giao phong chỉ duy trì một lát, rất nhanh, ý chí của Thiên Đạo mới bắt đầu rút lui, ý chí của Thiên Đạo cũ bồi hồi một lát, cũng bắt đầu lùi đi theo.
Hai ý chí của Thiên Đạo rút lui, khiến cả Thiên Địa khôi phục yên bình.
Nhưng nếu là người cẩn thận có thể phát hiện, khi ý chí thể của Thiên Đạo cũ rút lui, giống như có chút không nỡ, không cam lòng.
Nhưng cuối cùng chỉ có thể lựa chọn rời đi mà thôi.
Trận ý chí giao phong này dẫn tới trong đại lục Thiên Kiện chấn động.
Nhưng chỉ chấn động mà thôi.
Bọn họ không thể làm được gì, ý chí của Thiên Đạo tranh đấu, không phải bọn họ có thể nhúng tay.