Lục Trường Thiên không tiếp tục ra tay. Mặc dù hắn trời sinh cuồng vọng, nhưng cũng không phải là tự đại mù quáng, đương nhiên cũng biết vào dịp này động thủ với nhau sẽ chỉ làm lợi cho người khác. Huống hồ, dù là Khương Long Võ hay Hoa Nam Đình, ở trong nội môn cũng đều có tiếng tăm hơn hắn nhiều.
Tiếp tục leo lên tế đàn.
Mỗi một bước đều mang theo uy áp cực lớn.
Lục Trường Thiên cảm giác mình đã đến cực hạn nhưng cách tế đàn rất xa. Nhìn lại, Kiếm Thập Thất đi trước mặt mình cũng thôi đi. Hai người Khương Long Vũ và Hoa Nam Đình càng một trước một sau tiếp tục leo.
- Hôm nay, nếu Lục Trường Thiên ta không chiếm được Nguyên Dương Châu, ai cũng đừng nghĩ lấy được!