Giọng Phi Thiên tiên tử hư vô, giống như tiếng chuông vang vọng từ phía chân trời xa xa.
Chính xác, đây không phải là một âm thanh mà là một loại tin tức sử dụng tinh thần truyền tới, cũng có thể gọi là thần niệm.
Từ Lạc hơi híp mắt, nhìn quanh bốn phía, nhưng không thấy Dương Nhược Lâm, cũng không phát hiện Phi Thiên tiên tử, lấy thần thức ra dò xét, kỳ quái là không tra xét được.
- Ta không ở chỗ này, ngươi cũng không cần cố gắng tìm tung tích của ta.
Thần niệm Phi Thiên tiên tử lại truyền đến, Từ Lạc tò mò hỏi: