Đúng là như thế, cái gọi là [1]núi không cao, ắt có tiên. Năm đó, gia chủ đời đầu của Nam Phong thế gia, nhất chiến thành danh, uy chấn đại vực Mãng Khâu, chiếm cứ linh mạch Kim Bích, khai sáng gia nghiệp.
Gia chủ đời thứ hai, lấy linh mạch Kim Bích làm căn cơ, mở rộng đất đai bên ngoài, trở thành một thế gia môn phiệt xưng hùng một phương.
Phàm là danh môn vọng tộc, chỉ cần có một vị hùng chủ, đã có thể thủ hộ thế gia năm trăm năm, hai vị có thể đến nghìn năm. Một khi hùng chủ thế gia vẫn lạc, không có người kế tục, sẽ dần dần xuống dốc, thậm chí gặp tai hoạ ngập đầu.
Từ trước đến nay, dù là thế gia, hay tông môn, đều sẽ lên xuống, không trên đường quật khởi thì đang xuống dốc. Đây là đạo lý vĩnh hằng.
Từ Lạc đi theo đám người Chu Quảng tới chân núi. Phong cảnh chỗ này xinh đẹp, chim hót hoa nở, phảng phất như một trấn nhỏ trong rừng. Nghe Chu Quảng nói, Nam Phong thế gia thuê rất nhiều tạp dịch làm ruộng vườn, còn có các loại quản gia, chưởng quỹ chuyên quản lý sản nghiệp gia tộc, những trang viên bên ngoài này là chỗ ở của quản gia tạp dịch.