Từ Lạc cảm thấy mình cũng có thiên phú ở phương diện này, sao lại không được vận khí tốt như vậy chứ.
- Hay là… Ta cũng học theo Dương Nhược Lâm, chờ khi lão viện trưởng đi ngang qua, cố ý diễn hoá ra một ít Linh Lung Thần Phù?
Nói không chừng năm đó Dương Nhược Lâm đã làm như vậy.
Từ Lạc đột nhiên cảm thấy mình quá ngây thơ và hơi đơn thuần rồi, vì sao không tự tìm cơ hội thể hiện một chút.
Đột nhiên, tiếng Dương Nhược Lâm ngừng hẳn, mộng cảnh Thần Đạo cũng tan thành mây khói, tu sĩ còn đang đắm chìm trong mộng lập tức tỉnh táo lại, người nào cũng ngơ ngác, không ai biết chuyện gì đang xảy ra, trước giờ chưa từng có chuyện này trong mộng cảnh.