Bất Tứ hòa thượng chớp chớp mắt, lần trước ở trong Lão Kim Câu, hắn nghe Tuyết Vân Nghê nói ra chuyện này, hắn cũng không thể tin nổi.
- Ai vậy? Vương bát đản kia rốt cuộc là ai? Lại có thể mê hoặc Vân Nghê tiểu tiên tử chủ động ôm ấp không nói, sau đó hắn còn muốn giết người diệt khẩu? Nghĩ thế nào vậy? Sao có thể hạ thủ?
Bích Nhãn hòa thượng hùng hùng hổ hổ cảm khái, năm nay đúng là hạn hán rồi. Hắn liếc nhìn Lục Trường Thiên, Khương Long Võ và một đám người gọi là thiên tài tuấn kiệt, càng lắc đầu, cười nhạo một tiếng, mắng to đám liếm cẩu, liếm đến cuối cùng hai bàn tay trắng.
- Sẽ là ai?
Bất Tứ hòa thượng nhíu mày trầm tư.