Từ Lạc không nói nên lời.
Hoàn toàn không biết nên nói cái gì, ngây ra ở đó, có chút không biết làm sao.
Hắn sống lâu như vậy, hai đời làm người.
Đây là lần đầu hắn thấy người thuần túy ngốc bạch ngọt như Dương Nhược Lâm, khiến hắn thậm chí áy náy khi độc chiếm ba viên truyền thừa.
- Từ Lạc, ngươi đừng hiểu lầm, ta không tốt như ngươi nghĩ. Chỉ là ta không quá cần truyền thừa chi tâm. Hơn nữa truyền thừa chi tâm rất đáng sợ. Ta tự nhận mình không nắm chắc được, dễ bị phản phệ. Thần Nữ nương nương đã nói qua, tâm tính của ta rất không thích hợp truyền thừa chi tâm.