Từ Lạc không nói nên lời.
Nữ nhân này nhìn có vẻ không bình thường, cũng không biết nói thật lòng hay là đang đùa giỡn.
Hắn chỉ đứng ở cửa cười ngây ngô, cố gắng làm ra dáng vẻ lão liếm cẩu người vật vô hại.
Sở Kiều Hồng khôi phục lại, tiếp tục kết động thần phù văn lộ, diễn hóa thần tượng huyền diệu, vừa câu được câu không nói xàm với Từ Lạc.
Từ Lạc không biết Sở Kiều Hồng đang diễn hóa thần tượng gì, cũng không biết tòa mộ lớn này có bí mật gì, hắn cũng không dám nói nhiều.