Từ Lạc nghĩ, Quỷ Nhiêm mà mình khổ công nuôi lớn, còn muốn nuôi thành một Thiên Sát Quỷ Long uy chấn thiên hạ, giờ bị Đại Tàng Tu La ngươi bám vào, nếu thả ngươi đi thì tổn thất của lão tử phải làm sao bây giờ? Chẳng phải khí huyết của mình mất trắng à? Quỷ Nhiêm nuôi không hả?
Oan có đầu, nợ có chủ, Đại Tàng Tu La ngươi đã bám vào Quỷ Nhiêm, vậy thì về sau lão tử nuôi ngươi như Quỷ Nhiêm? Nuôi cái nào chẳng được?
- Khục khục khục… A Di Đà Phật! Ngã phật từ bi!
Từ Lạc chắp tay trước ngực, lân chuyển phật châu, phật quang trên người vẫn sáng rực rỡ, từ từ bay lên, áp chế Đại Tàng Tu La, thần tuyền ở mi tâm cũng hoá thành vòng xoáy, cắn nuốt Đại Tàng Tu La điên cuồng.
Bên trên Đại Mộ Sơn, Âm Nha đứng ở Đại La Thiên Sát Ma Hồn Phiên, nhìn cảnh này, ánh mắt có chút cổ quái, lẩm bẩm: