- Nhưng… Nhưng…
Dương Nhược Lâm đã biết bản sự của Từ Lạc, biết hắn còn cường đại hơn tưởng tượng nhiều, nhưng vẫn không khỏi lo lắng, lo các thế lực khắp nơi sẽ ngầm động thủ với Từ Lạc.
- Nhưng nhị gì… Huống chi…
Từ Lạc đưa tay ra, Dương Nhược Lâm ngơ ngác, chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh vô hình kéo bản thân mình, đến khi nàng phản ứng lại, người đã nằm trong lòng Từ Lạc. Giờ phút này, gương mặt trắng nõn tuần mỹ đang cười tủm tỉm, nhìn nàng chằm chằm:
- Ta còn có một Đại Thần Nữ bảo vệ mà.