Sau ngày tận thế bốn mươi năm, ở Thần Chỉ Thành, ngày nào cũng có đánh nhau, không thiếu cảnh đánh chết người, khiêu chiến với hộ vệ đoàn, hay giết người của hộ vệ đoàn rồi chạy trốn. Nhưng chưa ai can đảm như thế ở Thần Chỉ Thành, dám đơn đả độc đấu với toàn bộ hộ vệ đoàn trước mặt tất cả mọi người.
Đúng thế, chưa từng có! Không ai có lá gan này, người có thực lực như thế lại càng không.
Bây giờ, một người trẻ tuổi đến từ địa giới Vân Thương nhỏ bé, kẻ nghèo hèn không có bản lĩnh, một kẻ ăn bám, lại tát cho trên dưới một trăm người hộ vệ đoàn nửa mặt máu me be bét.
Kiếm quyết phô thiên cái địa cũng không làm gì được thần cương hộ thể của hắn, những hộ vệ Thần Đạo đó bị hắn đánh cho phun máu miệng mũi bằng một chiêu Lưu Tinh Kiếm Vũ, ngay cả hơn mười tiền bối Hiển Thánh của hộ vệ đoàn ra tay cũng không thể rung chuyển được, còn bị hắn chấn cho phải lùi lại.
Trời ạ! Tên Từ Lạc này là thanh mai trúc mã của Nhược Lâm Thần Nữ thật đấy à? Đến cùng là tên choá nào đồn hắn không có bản lĩnh gì, chỉ biết ăn bám? Con mẹ nó, như này mà không có bản lĩnh thì cái quỷ gì mới được gọi là có bản lĩnh hả? Nếu có thể ăn bám ra bản lĩnh này, ai mà chẳng muốn?