Lục Phiên mỉm cười gật đầu.
“Lão Nhiếp, đi theo ta có một cơ duyên nhỏ”.
Lục Phiên nói.
Nhiếp Trường Khanh vội vàng khoác lên Trảm Long Đao, bước ra khỏi thuyền.
Một luồng ánh sáng trắng bay lướt qua bầu trời. Bóng dáng của Nhiếp Trường Khanh và Lục Phiên đã biến mất không thấy đâu nữa.