Tâm trí Lục Liên khẽ động.
Lục Cửu Liên đang đứng trên bậc thang thứ sáu ngàn tám trăm, hắn còn đang muốn tiếp tục leo lên thì bỗng dưng vẻ mặt hơi cứng lại, mơ hồ cảm giác chân mình có vẻ không nghe lời. Giống như giẫm phải xà phòng, trượt chân một cái.
Lục Cửu Liên ngã khỏi cầu thang. Cuối cùng, Lục Cửu Liên dừng bước ở bậc thang thứ sáu ngàn tám trăm.
Cả quá trình ngã khỏi cầu thang vẻ mặt của Lục Cửu Liên là kinh ngạc, hắn cảm giác mình có thể đi xa hơn. Nhưng giống như có ai đó đẩy mạnh hắn một cái vậy. Lục Cửu Liên hắn không phục.
Sài Phong thì mỉm cười nhìn Lục Cửu Liên, trong nụ cười có chút ngượng ngùng. May mắn Lục Cửu Liên chỉ bị vượt lên trước hắn hai bậc thang, hai bậc thang vượt hơn này tương đương với việc hắn thua, phải bồi dưỡng mười vị Đế Cảnh cho Ngũ Hoàng. Hai bậc cầu thang đổi lấy mười vị Đế Cảnh. Hắn cảm thấy mình thua thiệt rồi.