Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Tuyết từ không trung rơi xuống, bay tán loạn như đom đóm.
Lục Phiên vươn tay ra, một mảnh tuyết rơi vào lòng bàn tay của hắn, tuyết tan thành nước, cảm giác lạnh buốt.
Lục Phiên điều khiển xe lăn đi một vòng quanh Hồ Tâm đảo, trên tay hắn cầm vài cánh hoa đào.
Hắn cũng không tiếp tục đi dạo nữa, lại trở về lầu hai của Bạch Ngọc Kinh.