"Đa tạ đạo trưởng!"
Lâm Giác cung kính nhận lấy ba viên linh đan, sau đó trở về chỗ, khoanh chân ngồi xuống, xem xét linh đan.
Những việc tiếp theo đã không còn liên quan đến hắn nữa.
Chỉ thấy rất nhiều tiểu đạo sĩ của Tiên Nguyên Quan người nhìn ta, ta nhìn người, cuối cùng cũng có người dần dần đứng dậy, thi triển pháp thuật.
Có kẻ quạt ra gió nhẹ, có kẻ hô ra thanh phong, có kẻ khuấy động khói hương, có kẻ thổi bùng nhang vòng, cũng có hai ba tiểu đạo sĩ dốc hết sức lực, thổi đổ cả tấm ván gỗ. Đáng kể nhất là tiểu đạo sĩ Vân Dật rất hiếu thắng kia, gió của hắn là lớn nhất, gần như thổi tung vạt áo, rối tung tóc tai. Chỉ là không còn cơn gió nào lớn như cơn gió lúc trước của Lâm Giác.