Lâm Giác lùi lại vài bước, ngẩng đầu nhìn chếch lên phía trên.
Bên cạnh căn nhà có bức tường chống cháy cao cao, một nam nhân đang sửa mái, dường như rất vui, mặt mày hớn hở, miệng lẩm nhẩm hát ca, thỉnh thoảng lại hô lên một hai câu.
Dường như nhận ra ánh mắt của Lâm Giác, nam nhân nọ cũng cúi đầu, tò mò nhìn Lâm Giác.
Miệng vẫn không ngừng hát.
Bằng thứ ngôn ngữ Lâm Giác nghe không hiểu.