"Ngươi chỉ mất mấy tháng thời gian để đạt đến bước này, có thể xem là thiên phú dị bẩm.
"Năm đó khi ta bái nhập sơn môn, sư phụ còn chưa có lớn tuổi, thời gian cũng không gấp gáp như bây giờ, lúc ấy lão nhân gia người chọn lựa đệ tử vô cùng cẩn thận, sau khi chọn ta vào sơn môn, lại tỉ mỉ chọn lựa pháp thuật, cuối cùng thí nghiệm rất lâu mới quyết định để ta học luyện đan, nhưng tiến triển của ta cũng không nhanh hơn ngươi bây giờ là bao.
"..."
Nhị sư huynh nói xong không khỏi lắc đầu: "Đáng tiếc, ngoài việc có sở trường hay không, hứng thú cũng là một phần quan trọng của thiên phú."
Lâm Giác nghe đến đây, không khỏi quay đầu nhìn hắn.