Bên ngoài trời đông giá rét, đến đêm, dường như tuyết lại bắt đầu rơi. Ngôi miếu có cửa, nhưng cũng chỉ chắn được gió tuyết mà thôi.
Tu hành Âm Dương Linh Pháp, dương khí có thể chống chọi giá rét, nhưng không bì được hỏa khí trong Ngũ Hành Linh Pháp. Hơn nữa, tu vi của Lâm Giác và tiểu sư muội chẳng đáng là bao, nên chỉ không đến nỗi đông cứng, chứ vẫn cảm thấy lạnh lẽo. Thêm tấm thảm trải lưng lừa, sau khi quen dần, miễn cưỡng chìm vào giấc ngủ.
Chẳng biết từ lúc nào, trong miếu bỗng sáng bừng lên.
Cả ba người lơ mơ đồng loạt mở mắt.
Chỉ thấy trong miếu không hề thắp đèn, ánh sáng này tựa thiên quang, nhưng lại pha chút sắc vàng úa, mà ba người chẳng phải đột nhiên bị ánh sáng đánh thức, mà giống như ngủ đến sáng tự nhiên tỉnh.