"Ta đã hiểu."
Lâm Giác nhặt mấy đồng bạc lên, đưa cho Thất sư huynh, sau đó cầm lấy thanh kiếm của võ nhân, vỏ kiếm cũng được hắn nhặt về.
Thanh trường kiếm này nhìn rất bình thường, không có trang trí gì, vỏ kiếm cũng chẳng có hoa văn gì, nhưng khi cầm lên, cảm giác lại vô cùng mượt mà, tuy nặng nhưng cầm rất thoải mái, múa may càng thêm nhẹ nhàng, vừa nhìn liền biết đây là một thanh kiếm giết người trong chốn giang hồ do lão thợ rèn chế tạo.
Sau đó, hắn nhặt mấy chiếc phi tiêu lên.
Thiết kế của những chiếc phi tiêu này cũng rất hợp lý, lưỡi dao vô cùng sắc bén, nếu dùng để ngự vật, có vẻ sẽ tốt hơn nhiều so với mấy lưỡi dao mà gã đầu trọc, áo xám đã sử dụng hôm đó.