Cành cây khô héo, gầy guộc, không có lá, nhưng có một con hồ ly đang dạo bước dọc theo cành cây, dần đi đến đầu cành, dừng lại giữa vầng trăng và bọn họ, quay đầu nhìn.
Ánh trăng phác họa bóng dáng của nó.
Nhỏ hơn chó một chút, thân hình mảnh khảnh, tai dựng đứng, đuôi buông thõng, không phải hồ ly thì là gì?
Phù Dao ban đầu nghi hoặc, sau đó cảnh giác.
Lâm Giác và tiểu sư muội cũng nắm chặt chuôi kiếm.