“Thế nào?”
“Trong thôn tạm thời đã quét sạch.”
Lâm Giác và tiểu sư muội đứng ở cửa, tránh mặt đám dân làng bên trong, nói chuyện với mấy vị đạo trưởng Tề Vân Sơn: “Nhưng tử khí ở nơi này lại càng ngày càng nồng đậm.”
“Càng ngày càng nồng đậm?”
“Các vị không nhận ra sao? Vừa rồi chân trời hửng sáng, nhưng đến giờ mặt trời vẫn chưa ló dạng.”