“Tu hành trên núi tuế nguyệt ngắn ngủi, đời người cũng chỉ một trăm năm, nếu không thể thành chân đắc đạo, cho dù chúng ta tu tập Âm Dương Linh Pháp, phỏng chừng cũng chỉ sống được hơn trăm tuổi mà thôi.
“Trăm năm hữu hạn, chẳng hay còn được tương kiến mấy lần?
“Lời thừa chẳng nói, bao năm gắn bó tình thâm đã tỏ tường, chỉ xin đa tạ sư huynh đã ân cần dạy dỗ, bảo ban.
“Biết sư huynh chẳng màng tranh đấu, cũng không có lòng tổn hại người, chỉ là sư huynh tuy chuyên tâm y thuật, có lòng cứu thế giúp người, nhưng bách tính thiên hạ lắm kẻ ngu muội, chẳng phải ai cũng tường tỏ bản lĩnh của sư huynh. Đệ may mắn có được một môn pháp thuật thú vị, không gây thương tổn, giống như hô phong, chỉ cần giơ tay nhấc chân liền có thể hiển lộ đạo hạnh, khiến người ta biết được sư huynh là đạo nhân chân chính, chẳng phải thuật sĩ giang hồ.
“Gọi là Khuyến Quân Trứu Mi.