Dưới trời sao lấp lánh, cánh đồng bát ngát trải dài vô biên.
Nhờ ánh sao, thấp thoáng thấy một bóng đen nhảy nhót không ngừng, tựa hồ bị gió cuốn đi, lại như đang nhào lộn, cùng lúc đó một bóng trắng theo sát phía sau.
Lâm Giác và tiểu sư muội lập tức cầm kiếm tiến lại gần.
Đó là một thứ giống như cái túi vải màu xám tro, căng phồng, đường kính phỏng chừng gần một trượng, giống như bên trong chứa đầy không khí, bản thân cũng chẳng có trọng lượng gì, lúc di chuyển đều dựa vào gió thổi. Lúc này, nó liên tục bị gió hất tung rồi lại rơi xuống, xoay tròn, hệt như đang nhào lộn, tốc độ cực nhanh.
Vật này dường như muốn tẩu thoát.