“Đi thẳng phía trước là Kinh thành, rẽ phải theo đường nhỏ này sẽ đến Phong Sơn.”
Ba người dừng chân tại một ngã ba đường.
Tiết trời giao mùa thu đông, lá cây xơ xác, đất trời tiêu điều, trên con đường cổ phủ bụi vàng, quán trà ven đường, những đoàn thương nhân qua lại cùng bụi cát tung bay dưới vó ngựa, tất cả tạo nên một khung cảnh đậm chất giang hồ.
Nhưng ba người bọn họ, kẻ thì tay dắt ngựa, người thì lừa chở đầy nồi niêu xoong chảo cùng giường chiếu, mang dáng vẻ phong trần, chẳng khác nào những lữ khách lên đường đi xa.
“Bốp!”