"Sư huynh! Sư huynh!"
Lâm Giác đang chặt củi trên núi, cành gãy rơi lả tả, chợt nghe phía sau có tiếng thiếu nữ vọng lại.
"Rắc..."
Đao trong tay vẫn bổ xuống.
Quay đầu nhìn lại, quả nhiên là tiểu sư muội của đạo quán, nàng cũng giống như Lâm Giác, đã khoác lên mình bộ đạo bào mới may xong, khác với Tề Vân Sơn, đạo bào này có màu xám nhạt.