Những hạt đậu này lập tức hóa thành giáp sĩ, có tên kích thước như người thường, có tên cao hơn một trượng, là Dạ Xoa mặc giáp, tất cả đều bám lên người Bát Trảo Hải Yêu, ra sức chém giết.
Đám giáp sĩ cùng Dạ Xoa khoác giáp này ít nhất cũng phải hơn hai trăm người, đều đổi thành tàn khu mảnh vỡ của Đông Vương Mẫu, có thể nói là dùng thân thể của một yêu vương đến từ Thần Châu đại địa, lại bị hắn tế luyện mấy chục, thậm chí cả trăm năm, linh vận lực lượng đều phi phàm, dù cho Bát Trảo Hải Yêu kia đã Thành Chân đắc đạo, một đao một kiếm chém xuống, cũng là một vết thương, một thương một mâu đâm xuống, cũng là một cái hố sâu.
Bát Trảo Hải Yêu nhất thời đau đớn không thôi.
Bất quá, nó dù sao cũng đã Thành Chân đắc đạo, những thứ này gây tổn thương cho nó cũng rất hạn chế.
Chỉ thấy tám xúc tu của nó vung lên, liền đánh rụng mấy chục giáp sĩ, đột nhiên vung mạnh thân thể, lại hất bay mấy chục giáp sĩ, xúc tu quất ra, rất nhiều giáp sĩ cũng bị quất đến mức cắm sâu vào lòng đất.