Ban ngày, đạo quán thanh phong nhã tĩnh.
Vài con mèo nối đuôi nhau đi trên tường viện, bước chân nhẹ nhàng, đằng sau còn có một con hồ ly. Chẳng hay nó trèo lên bằng cách nào, dù bước đi không linh hoạt như mèo, nhưng cũng không hề vụng về. Từ thần thái của nó có thể thấy sự tập trung và nghiêm túc, như thể đang học theo cách mèo đi trên tường vậy.
Dưới sân có ba người, chia làm hai bên.
Tiểu sư muội từ nhà ăn mang ra một chiếc bàn gỗ, bày lên sa bàn mà Lục sư huynh dùng để cầu cơ, bẻ một cành khô làm bút, đang nỗ lực luyện viết, miệng lẩm nhẩm đọc khẽ.
“Hàn… lai… thử… vãng…”