Hai người dầm mưa một trận.
Nhị sư thúc có nói con lừa giấy này đã qua xử lý, dầm mưa nhỏ chút cũng không hề chi, nhưng bảo bối tốt như vậy, hai người đương nhiên quý trọng, thấy trời mưa liền thu nó lại.
Mưa thu tí tách rơi xuống núi rừng, rừng cây như phủ một tầng khói mỏng, hai đạo nhân dắt theo một con bạch hồ, lững thững bước đi trong mưa.
Đi chẳng bao xa, đã thấy phía trước có một tòa thành trì.
Bên ngoài thành lại có một ngôi miếu, sừng sững giữa màn mưa.