“Yêu quái phương nào! Dám đến miếu tác oai tác quái?”
Lâm Giác cầm kiếm nhìn chằm chằm vào nó, lên tiếng chất vấn. Đối mặt với thân hình khổng lồ và diện mạo hung tợn, hắn cảm nhận được áp lực cực lớn ập tới - phải chăng tướng quân tiền triều trảm Dạ Xoa năm đó chính là chém thứ này?
Về phần Dạ Xoa bị đâm hai kiếm, sớm đã giận sôi, lúc này gầm lên một tiếng, một tay che mắt, một tay cầm đinh ba, nhắm thẳng vào hắn bổ xuống một nhát.
Ánh đèn trong điện hắt ra cái bóng dữ tợn của nó.
Lâm Giác hít sâu một hơi, lấy mũi chân phải làm trụ, nửa thân bên trái nhanh chóng xoay về phía sau, trong nháy mắt chuyển từ đứng thẳng thành đứng nghiêng, cây đinh ba gần như sượt qua thân trên của hắn đập xuống đất.