"Sư huynh, để ta đi cùng." Lâm Giác rút kiếm đứng dậy.
"Ngươi chẳng cần đi, giết người khác với diệt yêu, trông ghê tởm lắm." Tam sư huynh thuận miệng nói, trong lòng đã tính toán kỹ càng, nhưng chỉ nói: "Dù sao ngươi còn phải nấu cơm, tay mà dính máu tanh, lát nữa chúng ta ăn không nổi."
"Vậy huynh phải cẩn thận."
Lâm Giác cũng chẳng lo lắng cho hắn.
Tam sư huynh có mấy chục đậu binh, đừng nói là đậu binh đã tế luyện, cho dù tìm mấy chục tráng hán can đảm dưới chân núi, khoác lên một thân áo giáp, thì việc tiêu diệt đám sơn tặc trăm người cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.