“Cộc cộc!”
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, tiếp đó là tiếng gõ cửa.
Lâm Giác và Phù Dao đều quay đầu nhìn, Thực Ngân Quỷ hóa thành một luồng khói, chui vào trong pho tượng gỗ, chỉ còn lại một ít bạc vụn rơi trên giường.
“Ai?”
“Đạo trưởng đến muộn như vậy, đã dùng bữa tối chưa?” Bên ngoài vang lên âm thanh của tiểu nhị nơi khách điếm, “Đạo trưởng có muốn dùng chút gì tại khách điếm không, tiểu nhân có thể mang đến tận phòng cho người.”