“Lưu Lại Tử! Ta cầu xin ngươi, nể tình xưa kia ta từng giúp đỡ ngươi, hãy trả lại tiền cho ta! Nếu không, nhà ta thật sự sống không nổi nữa rồi!”
Người trung niên khẩn cầu, vẻ mặt khiến người khác phải mủi lòng.
Dân chúng vây xem xung quanh cũng lần lượt lên tiếng:
“Đúng vậy! Lưu Lại Tử, năm đó các ngươi còn cùng đến quán trà của ta uống trà, thân thiết như huynh đệ ruột thịt, ngươi nói nếu ngươi không có tiền thì thôi đi, có tiền mà ngươi lại không trả cho người ta!”
“Người này đúng thật chẳng ra gì…”