Tâm tình thư thái, bước chân cũng nhẹ nhàng.
Đi thẳng vào trong thành.
Nửa ngày nghe hát, một đêm uống rượu.
Gặp gỡ dăm ba kẻ thú vị, cùng nhau cạn chén nhàn đàm đến nửa đêm, bên cạnh luôn thoang thoảng hương thơm của hồng nhan, sống an nhàn sung sướng chẳng khác chi thần tiên.
Mãi cho đến sáng ngày hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, hắn mới vội vàng về đạo quán, vừa kịp lúc cổng thành mở cửa, lảo đảo bước chân quay về, nhìn thấy cửa đạo quán vừa lạ lẫm, vừa thân quen, theo bản năng giơ tay lên định gõ, nhưng đột nhiên nhớ ra, lại thu tay về.