“Đại ân của chân nhân, e rằng dù làm trâu ngựa cũng khó báo đáp!”
“Không cần nói đến chuyện báo đáp, nếu các hạ có lòng, chỉ cần lần sau hồi Huy Châu, thuận đường giúp ta một việc là được.”
“Việc gì? Chân nhân cứ nói!”
Vị thương nhân Huy Châu này lập tức nhìn Lâm Giác, những thân hữu khác trong cửa hàng cũng đều hướng mắt theo.
“Ta cũng là người Huy Châu.” Lâm Giác ôn hòa nói, “Lần này rời nhà đã lâu, không gửi được thư về, nếu dùng cách khác, lại sợ kinh động đến người nhà. Vì vậy muốn nhờ các hạ lần sau hồi Huy Châu thì tiện đường mang giúp ta hai phong thư, cũng thay ta mang chút bạc về.”