CHƯƠNG 2942: CHẾT CŨNG KHÔNG TIẾC. Oanh ——
Tiếng sấm rền lên, mưa lạnh tí tách tí tách rơi xuống.
“Chỉ sợ chúng ta chạy không thoát.” Ninh Nguyệt Thiền ngắm nhìn bốn phía rồi nói.
Ba người yên lặng.
Trong doanh địa bỗng nhiên vang lên một tiếng khóc.