CHƯƠNG 2203: VẬN MỆNH CỦA NGƯƠI LÀ GÌ? (2) Tô Tuyết Nhi nhìn hư không đen tối vô tận, nhẹ giọng nói: “Từng phút từng giây tôi đều ở đây nhớ anh ấy, chỉ cần anh ấy còn sống, tim của tôi sẽ còn đập; nhưng nếu anh ấy chết rồi, cho dù tôi còn sống thì cũng xem như đã chết, cho nên không có gì hối hận.”
Người khổng lồ đóng băng hơi cảm động, không biết nhớ lại điều gì, trên mặt hiện lên cảm xúc bi thương.
“Nói đi, cô cần tôi làm như thế nào.” Người khổng lồ đóng băng nói.
“Chúng ta tới vực sâu vĩnh hắng, chế tạo ra bộ phận của Thiên Địa song kiếm.” Tô Tuyết Nhi nói.
“Cô... Cô đã biết rồi?” Người khổng lồ đóng băng kinh ngạc nói.